[jīng]
〈名〉
(形声。从目,青声。本义:眼珠)
同本义
虽达视犹不能见其睛。——《淮南子·主术》
又如:定睛一看;画龙点睛;火眼金睛
眼睛
那行者睁睛看处,真个的背在身上。——《西游记》
偷睛斜望,春光只隔流苏帐。——明· 陆采《明珠记》
视力
阳气上走于目而为睛,其别气走于耳而为听。——《灵枢经》
[jīng]
[jīng]
[jīng]
眼睛 [yǎn jing]
画龙点睛 [huà lóng diǎn jīng]
定睛 [dìng jīng]
目不转睛 [mù bù zhuǎn jīng]
火眼金睛 [huǒ yǎn jīn jīng]
点睛 [diǎn jīng]
通睛 [tōng jīng]
悍睛 [hàn jīng]
凝睛 [níng jīng]
目睛 [mù jīng]
鹘睛 [hú jīng]
回睛 [huí jīng]
重睛 [zhòng jīng]
偷睛 [tōu jīng]
守睛 [shǒu jīng]
點睛 [diǎn jīng]
青睛 [qīng jīng]
停睛 [tíng jīng]
瞳睛 [tóng jīng]
张睛 [zhāng jīng]
猫睛石 [māo jīng shí]
虎睛圆 [hǔ jīng yuán]
复睛丸 [fù jīng wán]
龙睛鱼 [lóng jīng yú]
还睛穴 [hái jīng xué]
眼睛发白 [yǎn jīng fā bái]
目乱睛迷 [mù luàn jīng mí]
云雾移睛 [yún wù yí jīng]
鼓眼努睛 [gǔ yǎn nǔ jīng]
张眼露睛 [zhāng yǎn lù jīng]
吸睛指数 [xī jīng zhǐ shù]
鼓睛暴眼 [gǔ jīng bào yǎn]