查询
释义字典释义:
腔

[ qiāng ]

部首:月 笔画:12 繁体:腔 五笔:EPWA 五行:金
笔顺:丿                       
名称: 竖撇 横折钩 横撇/横钩
田字格:
腔
腔
腔
腔
腔
腔
腔
腔
腔
腔
腔
腔
  • [qiāng]

    • 1.动物身体内部空的部分:口~。鼻~。胸~。腹~。满~热血。

    • 2.(~儿)话:开~。答~。

    • 3.乐曲的调子:高~。花~。昆~。唱~儿。唱走了~儿。

    • 4.说话的腔调:京~。山东~。学生~。

    • 5.用于宰杀过的羊(多见于早期白话):一~羊。

  • [qiāng]

    • 〈名〉

    • (会意兼形声。从月(肉),从空,空亦声。本义:人和动物体内的空处)

    • 同本义

    • 腔,内空也。从肉,从空,空亦声。——《说文新附》

    • 又如:腔子(胸腔);口腔;胸腔;生殖腔;胚盘下腔;胸膜腔;心腔;肾球囊腔;颅腔;腹腔;肠腔;子宫腔;髓腔

    • 曲调;曲谱 。

    • 如:腔拍(唱腔节奏);腔板(乐曲的调子和节拍);唱走了腔

    • 口音 。

    • 如:腔音(口音);广东腔;山东腔;腔者

    • 腔调 。

    • 如:学生腔;腔派(腔调气派)

    • 模样 。

    • 如:腔儿(样子;模样);腔巴骨子(腔儿)

    • 〈量〉

    • 多指牲口个体。

    • 如:一腔猪;一腔羊

[qiāng]
  • 腔调 [qiāng diào]

  • 唱腔 [chàng qiāng]

  • 口腔 [kǒu qiāng]

  • 腹腔 [fù qiāng]

  • 鼻腔 [bí qiāng]

  • 哭腔 [kū qiāng]

  • 盆腔 [pén qiāng]

  • 胸腔 [xiōng qiāng]

  • 满腔 [mǎn qiāng]

  • 秦腔 [qín qiāng]

  • 空腔 [kōng qiāng]

  • 开腔 [kāi qiāng]

  • 老腔 [lǎo qiāng]

  • 声腔 [shēng qiāng]

  • 官腔 [guān qiāng]

  • 帮腔 [bāng qiāng]

  • 内腔 [nèi qiāng]

  • 京腔 [jīng qiāng]

  • 高腔 [gāo qiāng]

  • 花腔 [huā qiāng]

  • 体腔 [tǐ qiāng]

  • 搭腔 [dā qiāng]

  • 颅腔 [lú qiāng]

  • 行腔 [xíng qiāng]

  • 昆腔 [kūn qiāng]

  • 腔子 [qiāng zǐ]

  • 拖腔 [tuō qiāng]

  • 腔肠 [qiāng cháng]

  • 木腔 [mù qiāng]

  • 齿腔 [chǐ qiāng]

  • 调腔 [diào qiāng]

  • 托腔 [tuō qiāng]

  • 乔腔 [qiáo qiāng]

  • 透腔 [tòu qiāng]

  • 做腔 [zuò qiāng]

  • 弋腔 [yì qiāng]

  • 腔音 [qiāng yīn]

  • 作腔 [zuò qiāng]

  • 腔口 [qiāng kǒu]

  • 吹腔 [chuī qiāng]