[dēng]
〈动〉
踩;踏
蹬,履也。——《广雅》
功蹬王府。——《槀长蔡湛颂》
唿喇一声蹬倒八卦炉,往外就走。——《西游记》
又如:蹬空(踏空);蹬脱(踢开;甩脱,抛开);蹬足(以足顿地);蹬踏(登;蹬上高处)
穿 。
如:蹬上裤子;蹬了一双绒靴
另见 dèng
[dèng]
〈名〉
磴,石级 。
如:蹬道(有台阶的道路)
马镫
[婆利国王]带金装剑,偏坐金高坐,以银蹬支足。——《南史》
梯道
蹬倚绝壁,壁石皆崆峒,木根穿隙缘窍。——《徐霞客游记》
另见 dēng
[dēng]
[dèng]
[dēng]
[dèng]
[dēng]
蹬腿 [dēng tuǐ]
蹬技 [dēng jì]
跺蹬 [duò dēng]
踹蹬 [chuài dēng]
踜蹬 [lèng dēng]
蹲蹬 [dūn dēng]
踏蹬 [tà dēng]
跐蹬 [cī dēng]
叨蹬 [dāo dēng]
车蹬 [chē dēng]
蹬空 [dēng kōng]
蹬脱 [dēng tuō]
蹑蹬 [niè dēng]
蹼蹬 [pǔ dēng]
鞭蹬 [biān dēng]
咯蹬 [gē dēng]
蹬踏 [dēng tà]
蹬足 [dēng zú]
跳蹬 [tiào dēng]
趷蹬 [kē dēng]
蹬梯 [dēng tī]
折蹬 [shé dēng]
回蹬 [huí dēng]
蹬弹 [dēng dàn]
石蹬 [shí dēng]
香蹬 [xiāng dēng]
蹬道 [dēng dào]
蹬跶 [dēng dá]
跷蹬弩 [qiāo dēng nǔ]
矻蹬蹬 [kū dēng dēng]
脚蹬子 [jiǎo dēng zǐ]
闲踢蹬 [xián tī dēng]
蹬心拳头 [dēng xīn quán tou]
[dèng]
蹭蹬 [cèng dèng]
蹬躂 [dèng cèng]
蹬蹭 [dèng cèng]
坠蹬 [zhuì dèng]
刁蹬 [diāo dèng]
执鞭随蹬 [zhí biān suí dèng]