[tān]
〈名〉
(形声。从疒,难声。疒( chuáng),与疾病有关。本义:瘫痪,指肌体不能随意运动,也比喻机构不能正常运转) 同本义 。
如:瘫风(谓风瘫);瘫缓(瘫痪);瘫废(风瘫残废);瘫睡(谓躺卧);瘫倒(倒下难以动弹)
[tān]
[tān]
[tān]
瘫痪 [tān huàn]
面瘫 [miàn tān]
截瘫 [jié tān]
偏瘫 [piān tān]
瘫软 [tān ruǎn]
瘫子 [tān zi]
单瘫 [dān tān]
痪瘫 [huàn tān]
瘫风 [tān fēng]
瘫缓 [tān huǎn]
软瘫 [ruǎn tān]
瘫倒 [tān dǎo]
跛瘫 [bǒ tān]
瘫废 [tān fèi]
瘫睡 [tān shuì]
风瘫 [fēng tān]
瘫坐 [tān zuò]
疯瘫 [fēng tān]
松瘫 [sōng tān]