[chuí]
〈名〉
(形声。从阜,垂声。假借为垂,俗用为边境字。本义:边疆)
同本义
陲,边也。——《广韵》
虔刘我边陲。——《左传·成公十三年》
连兵于边陲。——《史记·律书》
又如:边陲(边境)
边缘
独我恶水浊,凿井庭之陲。——唐· 姚合《街西居三首》
〈动〉
流传。也作“垂”
大义箸明,陲于后嗣。——李斯《泰山刻石》
[chuí]
[chuí]
[chuí]
边陲 [biān chuí]
西陲 [xī chuí]
山陲 [shān chuí]
疆陲 [jiāng chuí]
偏陲 [piān chuí]
九陲 [jiǔ chuí]
天陲 [tiān chuí]
沙陲 [shā chuí]
关陲 [guān chuí]
北陲 [běi chuí]
燕陲 [yàn chuí]
八陲 [bā chuí]
封陲 [fēng chuí]