[líng]
〈动〉
(形声。从耳,令声。本义:细听)
同本义
聆广乐之九奏兮。——张衡《思玄赋》
宝玉接过来,一面目视其文,耳聆其歌。——《红楼梦》
扣而聆之。——宋· 苏轼《石钟山记》
又如:聆偈(听经);聆受(倾听并接受);聆训(听受训教);聆教(聆听教晦);聆音察理(听到声音就能明察事理)
明了,清楚
观读之者,晓然若盲之开目,聆然若聋之通耳。——汉· 王充《论衡》
又如:聆聆(明了,清楚)
[líng]
[líng]
[líng]
聆听 [líng tīng]
听聆 [tīng líng]
侧聆 [cè líng]
聆受 [líng shòu]
伫聆 [zhù líng]
亲聆 [qīn líng]
聆韶 [líng sháo]
俯聆 [fǔ líng]
聆聆 [líng líng]
聆取 [líng qǔ]
聆音 [líng yīn]
聆聽 [líng tīng]
拜聆 [bài líng]
聆训 [líng xùn]
聆教 [líng jiào]
聆翫 [líng wán]
卫聆风 [wèi líng fēng]
面聆謦欬 [miàn líng qǐng kài]