[wēn]
〈名〉
(形声。从车,昷声。本义:卧车) 古代的一种可以卧息的车
辒,卧车也。——《说文》
会暑,上辒车臭。——《史记·秦始皇纪》
棺载辒凉车中。
已而载辒车中驰行。——《史记·齐世家》
乘辒车至李史门。——《韩非子·外储说》
[wēn]
[wēn]
[wēn]
雕辒 [diāo wēn]
琱辒 [diāo wēn]
辒凉 [wēn liáng]
辒车 [wēn chē]
轒辒 [fén wēn]
辒辂 [wēn lù]
辒辌车 [wēn liáng chē]
[wēn]
[wēn]
雕辒 [diāo wēn]
琱辒 [diāo wēn]
辒凉 [wēn liáng]
辒车 [wēn chē]
轒辒 [fén wēn]
辒辂 [wēn lù]
辒辌车 [wēn liáng chē]