查询
释义字典释义:
谩

[ màn ] [ mán ]

部首:讠 笔画:13 繁体:謾 五笔:YJLC 五行:水
笔顺:      𠃍        𠃍           
名称: 横折提 横折 横折 横撇
田字格:
谩
谩
谩
谩
谩
谩
谩
谩
谩
谩
谩
谩
谩
  • [màn]

    • 轻蔑,没有礼貌:~骂。

  • [mán]

    • 欺骗;蒙蔽。

  • [màn]

    • 〈动〉

    • 毁谤;谩骂

    • 乡则不若,偝则谩之,是人之二必穷也。——《荀子·非相》

    • 媠谩亡状。——《汉书·两龚传》

    • 莫,不要

    • 谩叹息,谩悒怏。——金· 董解元《西厢记诸宫调》

    • 又如:谩言(休说);谩道(休说,别说);谩且(休得,莫)

    • 轻慢,对人不尊重

    • 轻谩宰相。——《汉书·翟方进传》

    • 故桀纣暴谩。——《汉书·董仲舒传》

    • 长书有誖谩。——《汉书·外戚传》

    • 又如:谩君(轻慢、失礼之君);谩书(态度轻慢的文书)

    • 〈形〉

    • 通“漫”。不切实,散漫

    • 太谩,愿闻其要。——《庄子·天道》

  • [mán]

    • 〈动〉

    • (形声。从言,曼声。本义:瞒哄;欺骗)

    • 同本义

    • 谩,欺也。——《说文》

    • 虔儇,慧也。秦谓之谩。——《方言一》

    • 偝则谩之。——《荀子·非相》。注:“谩,欺毁也。”

    • 是面谩也。——《汉书·匈奴传》

    • 又如:谩欺(欺骗,诈骗);谩语(谎言,说谎);谩上不谩下(能欺骗上级,但不能欺骗众人);谩辞(欺诳的言辞);谩言(讲假话)

    • 抵赖

    • 民或祝诅上,以相约结而后相谩,吏以为大逆。——《史记·孝文本纪》

    • 另见 màn

[màn]
  • 谩骂 [màn mà]

  • 过谩 [guò màn]

  • 暴谩 [bào màn]

  • 谩誺 [màn chī]

  • 谩词 [màn cí]

  • 谩訑 [màn dàn]

  • 侮谩 [wǔ màn]

  • 谩学 [màn xué]

  • 坦谩 [tǎn màn]

  • 负谩 [fù màn]

  • 谩欺 [màn qī]

  • 谩正 [màn zhèng]

  • 谩彧 [màn yù]

  • 谩好 [màn hǎo]

  • 谩应 [màn yìng]

  • 谩生 [màn shēng]

  • 私谩 [sī màn]

  • 轻谩 [qīng màn]

  • 谩劳 [màn láo]

  • 谩附 [màn fù]

  • 谩论 [màn lùn]

  • 诳谩 [kuáng màn]

  • 谩诈 [màn zhà]

  • 谩扣 [màn kòu]

  • 巴谩 [bā màn]

  • 诬谩 [wū màn]

  • 谩谀 [màn yú]

  • 坐谩 [zuò màn]

  • 谩语 [màn yǔ]

  • 谩神 [màn shén]

  • 诞谩 [dàn màn]

  • 谩辞 [màn cí]

  • 谩与 [màn yǔ]

  • 谩諕 [màn háo]

  • 谩视 [màn shì]

  • 谩书 [màn shū]

  • 谩说 [màn shuō]

  • 谩切 [màn qiē]

  • 谩诞 [màn dàn]

  • 誖谩 [bèi màn]

[mán]
  • 谩天口 [mán tiān kǒu]

  • 谮下谩上 [zèn xià mán shàng]

  • 昧地谩天 [mèi dì mán tiān]

  • 谩天昧地 [mán tiān mèi dì]