[chāo]
〈动〉
掠取;抢掠。后作“抄”
钞,叉取也。从金,少声。——《说文》。俗字作抄。
遮取谓之抄掠。——《通俗文》
攻钞郡县。——《后汉书·公孙瓒传》
又如:钞掠(劫掠骚扰;劫夺他人财物)
誊写。也作“抄”
溥幼嗜学,所读书必手钞。——《明史·张溥传》
又如:钞白(抄录的公文副本);钞胥(担任誊录钞写工作的小吏。也作“抄胥”)
〈名〉
纸币名。现在称纸币为钞票,简称钞
递制交钞,与钱并用。——《金史·食货志三》
又如:外钞(外国的钞票);冥钞(迷信人给死人烧的假钞票,有些地方叫纸钱)
泛指钱 。
如:破钞(请客送礼破费钱);钱钞(旧时泛指钱)
文学作品等经过选录而成的集子 。
如:《北堂书钞》、《章太炎文钞》
姓
[chāo]
[chāo]
[chāo]
现钞 [xiàn chāo]
钞票 [chāo piào]
美钞 [měi chāo]
宝钞 [bǎo chāo]
中钞 [zhōng chāo]
伪钞 [wěi chāo]
钞本 [chāo běn]
冥钞 [míng chāo]
毛钞 [máo chāo]
小钞 [xiǎo chāo]
科钞 [kē chāo]
奏钞 [zòu chāo]
钞骑 [chāo qí]
钞盗 [chāo dào]
钞锣 [chāo luó]
钞逻 [chāo luó]
钞窃 [chāo qiè]
冀钞 [jì chāo]
钞击 [chāo jī]
钞録 [chāo lù]
钞犯 [chāo fàn]
料钞 [liào chāo]
会钞 [huì chāo]
铜钞 [tóng chāo]
钞胥 [chāo xū]
省钞 [shěng chāo]
讲钞 [jiǎng chāo]
贴钞 [tiē chāo]
行钞 [xíng chāo]
寇钞 [kòu chāo]
钞劫 [chāo jié]
价钞 [jià chāo]
邸钞 [dǐ chāo]
暴钞 [bào chāo]
出钞 [chū chāo]
钞校 [chāo xiào]
钞录 [chāo lù]
钞暴 [chāo bào]
课钞 [kè chāo]
正钞 [zhèng chāo]