[xuān]
〈形〉
(形声。从口,宣声。“宣”有“宣扬”义,也有表义作用。本义:声音大而嘈杂)
同本义
喧,大语也。——《玉篇》
结庐在人境,而无车马喧。——陶潜《饮酒》
上林催猎响,河桥争渡喧。——北周· 庚信《同州还》
夜风一何喧,大舶双橹。——宋· 王安石《金山寺》
蛙蛤徒自喧,蛟龙卧如蛰。——陆游《喜雨》
又如:喧议(喧闹议论);喧埃(尘世的喧嚷);喧吓(喧哗恐吓);喧卑(喧闹低下);喧哄(喧闹)
显赫
赫兮喧兮者,威仪也。——《礼记》
[xuān]
[xuān]
[xuān]
喧嚷 [xuān rǎng]
喧闹 [xuān nào]
喧哗 [xuān huá]
喧嚣 [xuān xiāo]
喧宾夺主 [xuān bīn duó zhǔ]
锣鼓喧天 [luó gǔ xuān tiān]
喧笑 [xuān xiào]
喧腾 [xuān téng]
寒喧 [hán xuān]
喧扰 [xuān rǎo]
喧噪 [xuān zào]
喧阗 [xuān tián]
谇喧 [suì xuān]
喧声 [xuān shēng]
喧竞 [xuān jìng]
喧器 [xuān qì]
喧嚵 [xuān chán]
喧叫 [xuān jiào]
世喧 [shì xuān]
喧播 [xuān bō]
喧己 [xuān jǐ]
喧沸 [xuān fèi]
喧啸 [xuān xiào]
喧讙 [xuān huān]
喧誻 [xuān tà]
喧豗 [xuān huī]
弄喧 [nòng xuān]
喧乱 [xuān luàn]
喧热 [xuān rè]
喧泄 [xuān xiè]
山喧 [shān xuān]
喧赫 [xuān hè]
喧嗔 [xuān chēn]
嘲喧 [cháo xuān]
避喧 [bì xuān]
喧拥 [xuān yōng]
震喧 [zhèn xuān]
违喧 [wéi xuān]
喧争 [xuān zhēng]
喧沓 [xuān tà]