[shàn]
〈名〉
(形声。从肉,善声。本义:饭食) 同本义,一般指肉食
膳,具食也。——《说文》
膳,肉也。——《广雅》
掌王之食饮膳羞。——《周礼·膳夫》。注:“膳,牲肉也。”
徧尝膳。——《仪礼·士相见礼》
膳于君。——《礼记·玉藻》。注:“膳,美食也。”
具太牢以为膳。——《庄子》
又如:早膳;供给膳宿;膳部员外郎(唐代礼部专管膳食的长官之一);膳服(饮食和服用);膳羞(美味的食品);膳饮(饮食)
〈动〉
备置食物
其令太官省膳省宰。——《汉书·宣帝纪》
又如:膳府(宫中贮藏食物的仓库)
进献食物
宰夫膳稻于粱西。——《仪礼·公食大夫礼》
进食,吃饭
公膳,日双鸡。——《左传》
又如:膳堂(饭堂)
烹调,煎和
春行羔豚膳膏香。——《周礼·天官·庖人》
[shàn]
[shàn]
[shàn]
膳食 [shàn shí]
药膳 [yào shàn]
御膳 [yù shàn]
用膳 [yòng shàn]
膳宿 [shàn sù]
午膳 [wǔ shàn]
减膳 [jiǎn shàn]
膳房 [shàn fáng]
积膳 [jī shàn]
重膳 [zhòng shàn]
贰膳 [èr shàn]
宿膳 [sù shàn]
毁膳 [huǐ shàn]
四膳 [sì shàn]
极膳 [jí shàn]
馐膳 [xiū shàn]
膳饮 [shàn yǐn]
果膳 [guǒ shàn]
法膳 [fǎ shàn]
加膳 [jiā shàn]
膳荤 [shàn hūn]
廪膳 [lǐn shàn]
异膳 [yì shàn]
膳羞 [shàn xiū]
尝膳 [cháng shàn]
公膳 [gōng shàn]
黄膳 [huáng shàn]
邪膳 [xié shàn]
丰膳 [fēng shàn]
晨膳 [chén shàn]
彻膳 [chè shàn]
登膳 [dēng shàn]
饔膳 [yōng shàn]
禹膳 [yǔ shàn]
禁膳 [jìn shàn]
膳费 [shàn fèi]
馈膳 [kuì shàn]
饵膳 [ěr shàn]
膳宰 [shàn zǎi]
膳啖 [shàn dàn]