查询
释义 词典释义:
弄堂
时间: 2025-06-14 13:27:28
[lòng táng]

弄堂

巷;弄:~口。~门。~房子。三条~。

  • [lòng táng]

    • 巷;弄:~口。~门。~房子。三条~。

  • [lòng táng]

    • 方言。巷。

    • 《官场现形记》第八回:“只见这弄堂里面,熙来攘往,轂击肩摩。” 巴金 《雨》:“我迷惘地走出了窄小的弄堂。”参见“ 弄唐 ”。

[lòng táng]
  • 我住在前面的弄堂里。

[lòng táng]
  • 衖堂 [xiàng táng]

    方言。小巷。

  • 胡衕 [hú tòng]

    同“胡同”

  • 小巷 [xiǎo xiàng]

    城镇里的街道、弄堂,泛指都市里的各处地方。