- [rèn mìng] - 旧时迷信,承认不幸的遭遇是命中注定的。 
- 老舍 《骆驼祥子》九:“假若打算认命,好吧,去磕头认干爹,而后等着娶那个臭妖怪。不认命,就得破出命去。” 曹禺 《雷雨》第三幕:“您别再这样劝我了,我们不能认命!” 周立波 《暴风骤雨》第一部十二:“把我新屋当个牲口圈,我只好认命,这也罢了。你还要祸害咱们丫头。” 
 
- [rèn mìng] 
- [rèn mìng] 
[rèn mìng]
- 从命 [cóng mìng] - 听从吩咐:欣然~。恭敬不如~。 
- 服从 [fú cóng] - 遵照;听从:~命令。少数~多数。个人利益~集体利益。 
[rèn mìng]
- 抗争 [kàng zhēng] - 对抗;斗争:据理~。 
- 抗命 [kàng mìng] - 拒绝接受命令。 

 词典释义:
                    词典释义: