[bīng qīng shuǐ lěng]
[bīng qīng shuǐ lěng]
[bīng qīng shuǐ lěng]
冷冷清清 [lěng lěng qīng qīng]
死气沉沉;冷落、凄凉、寂寞。
- 冰清水冷
- 冷眼旁观
- 观者如山
- 山水相连
- 连理分枝
- 枝叶扶疏
- 疏不间亲
- 亲如骨肉
- 肉麻当有趣
- 趣舍有时
- 时不再来
- 来者不善善者不来
- 来者不善
- 善门难开
- 开合自如
- 如鱼饮水冷暖自知
- 知人知面不知心
- 心花怒放
- 放长线钓大鱼
- 鱼目混珠
- 珠还合浦
指冷冷清清。
《何典》第四回:“初时还有些和尚道士,有家中闹弗清楚,到也不甚觉着。及至断了七,出过棺材,诸事停当,弄得家里冰清水冷。
[bīng qīng shuǐ lěng]
[bīng qīng shuǐ lěng]
冷冷清清 [lěng lěng qīng qīng]
死气沉沉;冷落、凄凉、寂寞。