[bàn dǒng bù dǒng]
[bàn dǒng bù dǒng]
[bàn dǒng bù dǒng]
他对人说话,总是满口之乎者也,教人半懂不懂的。
[bàn dǒng bù dǒng]
似懂非懂 [sì dǒng fēi dǒng]
好像懂,又好像不懂。
不十分懂。
鲁迅《呐喊·孔乙己》:“他对人说话,总是满口之乎者也,教人半懂不懂的。”
[bàn dǒng bù dǒng]
[bàn dǒng bù dǒng]
他对人说话,总是满口之乎者也,教人半懂不懂的。
似懂非懂 [sì dǒng fēi dǒng]
好像懂,又好像不懂。